Bác sĩ của bạn có thể khuyến cáo một hoặc nhiều xét nghiệm sau đây để xác nhận tình trạng rối loạn nhịp tim:
Kiểm tra gắng sức tim. Kiểm tra này bao gồm việc đi bộ trên máy chạy bộ hoặc đạp xe đạp cố định có gắn máy đo điện tâm đồ (ECG). Bài kiểm tra này sẽ theo dõi nhịp tim và huyết áp của bạn trong hoạt động thể chất.
Siêu âm tim. Xét nghiệm này sử dụng siêu âm để kiểm tra chức năng cơ tim và van tim.
Điện tâm đồ (ECG). ECG ghi lại hoạt động điện của tim thông qua các miếng dán điện cực nhỏ trên ngực, cánh tay và chân.
Máy điện tim Holter. Máy đo ECG di động này sẽ theo dõi các hoạt động điện của tim trong vòng 1 - 2 ngày.
Máy theo dõi biến cố. Bạn sẽ đeo máy này trong một tháng. Máy có một nút để ghi lại hoạt động điện bất cứ khi nào bạn nhận thấy các triệu chứng. Phương pháp này phù hợp hơn với các triệu chứng xảy ra không thường xuyên. Vào cuối giai đoạn theo dõi, bác sĩ sẽ giải thích kết quả.
Đặt ống thông tim. Thủ thuật này cho phép bác sĩ thấy rõ van tim, động mạch vành và buồng tim. Bác sĩ sẽ đưa một ống dài và mảnh (ống thông) vào mạch máu trên cánh tay hoặc chân và dẫn hướng ống đi đến tim. Tiếp theo, thuốc nhuộm sẽ được tiêm vào ống thông để hiển thị rõ ràng trên X-quang.
Thăm dò điện sinh lý (EP). Phương pháp này sẽ kích hoạt một nhịp tim bất thường để có thể nghiên cứu các hoạt động điện và con đường dẫn truyền của tim.
Rối loạn nhịp tim được điều trị thế nào?
Nhiều tình trạng rối loạn nhịp tim không cần điều trị. Bác sĩ sẽ đánh giá tình trạng và thảo luận các phương pháp điều trị phù hợp nhất cho bạn.
Phương pháp điều trị có thể kết hợp giữa:
Thay đổi thói quen sinh hoạt
Thuốc điều trị
Phẫu thuật để kiểm soát chứng rối loạn nhịp tim và khôi phục nhịp tim đều đặn
Rung tâm nhĩ (AF hoặc AFib), là rối loạn nhịp tim phổ biến nhất được chẩn đoán trong lâm sàng. Bác sĩ tim mạch Pipin Kojodjojo giải thích tại sao bạn không nên bỏ qua nó.